Nữ thiên thần ngây thơ mình dây tự sướng rên rỉ

Thật thì Diệu Thanh, người chị tàn tật của Phương, chưa hẳn đã hoàn toàn tàn phế. Vì phải ưu tiên cho người tật nguyền khó đi lại và cho công việc thêu may gia công, điện thoại duy nhất trong nhà đã được đặt trong phòng Thanh. Bị một tai nạn xe đò trên tuyến đường SG-Long Xuyên cách đây năm năm cắt cụt hai bàn chân, Thanh vẫn cố gắng sống và làm việc gần như một cô gái bình thường. Diệu Phương rụng rời tay chân, tin rằng chị mình đã chết. Bất ngờ Lãm đứng thẳng lên, ưỡn người, giương ra cái khúc dương vật to lớn gân guốc chĩa thẳng vào âm hộ đang phập phồng hé mở của Thanh. Bàn tay kẻ kia tự do tiến vào mò mẫm, ngọ nguậy, vuốt ve cái mu nhô cao đầy lông tơ… rồi đút cả một ngón tay si tình vào bên trong khe trinh còn ẩm ướt nước tiểu. Cứ sau mỗi giờ học, cô gái tàn tật lại có vẻ yêu đời hơn, mắt sáng môi hồng hơn. Xoay người tát một cú thật mạnh vào mặt Lãm. Gương mặt hiền hòa nghiêm nghị ngày thường của thầy nay trở nên dữ tợn như cướp biển. Bộ râu lởm chởm của thầy đang hòa vào chùm lông êm như nhung của Diệu Thanh. Điều mà mẹ và Thanh đều không biết là cô lớp trưởng 12A1 càng ngày càng trốn học nhiều hơn. Tật hay không tật, chàng chẳng quan tâm. Nhưng làm thế nào để đi ra đây ? Đôi mông ấy là chỗ để nhận đòn roi mây những khi mẹ hay Thanh nổi giận, nên Phương hết sức ngạc nhiên khi nghe nó được xoa bóp âu yếm đến thế. Tiếng kẽo kẹt càng lúc càng lớn của chiếc giường gỗ đang run. Đôi mông ấy là chỗ để nhận đòn roi mây những khi mẹ hay Thanh nổi giận, nên Phương hết sức ngạc nhiên khi nghe nó được xoa bóp âu yếm đến thế.